Thứ Hai, 3 tháng 6, 2013

Những chuyến ngao du. (Kỳ 12 -Lạc cảnh Đại Nam - “Khu du lịch lạ” cho dân “tua- rít”)

Tôi có một anh bạn từng hài hước nghêu ngao: “Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông”nên “Nằng Sài Gòn anh đi mà chợt mát”. Sài Gòn chợt mát vì tháng sáu trời mưa, những cơn mưa nhanh tạnh, để lại thành phố một bầu không khí trong lành..
Gặp lại bạn bè thân quen giữa Sài Gòn trong mùa mà thường ngày có những cơn mưa chợt gói nắng, một không gian mới khác với miền Trung, khác các mùa trong năm, cũng thật là thú vị. Hạnh phúc cứ giản đơn khi nhận ra những điều bình dị trong cuộc sống:
“Thấp thoáng bóng em trong chiều gió lộng
Cơn mưa bất chợt thấm ướt vai em”
Và tôi có 2 người bạn rất thân là Đức Huy – Kiều Ngân, họ lại là vợ chồng với nhau và đang sinh sống, làm ăn ở miền Trung xa tít. Cả tháng nay rồi ngoài kia nằng rát và khô hanh, chắc cũng vì như thế nên ông bạn tôi đã đưa vợ con đi du lịch đến “miền đất hứa” - “Đi mà chợt mát” Sài thành….
Tối thứ 7 (01-06-2012) cả gia đình Đức Huy bạn tôi đã đáp chuyến bay muộn từ Đà Nẵng vào Sài Gòn. Cả ngày chủ nhật họ cần phải nghỉ ngơi cho “thích nghi khí hậu” miền Nam. Là dân “thổ địa” xứ này, tôi có nhiệm vụ “đưa đón, dẫn dắt” gia đình bạn tôi đi thăm thú và “đổi gió” một vài nơi….
Sáng thứ 2 như đã định, điểm đầu tiên chúng tôi đến là khu du lịch Đại Nam – Bình Dương
Có một thời gian khoảng 2 năm, Công ty cổ phần đầu tư xây dựng MIỀN TRUNG do tôi Sáng lập đã thi công một dự án ở ngay “sát vách” khu du lịch Đại Nam, nên tôi đã có “vào , ra” ở đây thường xuyên. Nhưng đi và đến mà không trải nghiệm cũng như là chưa đến, và  lần này tôi đến Lạc cảnh Đại Nam Văn Hiến với ý nghĩ khác hơn, ngoài du lịch còn để là tìm hiểu.
Đúng 8 giờ sáng, tôi mang xe đi đến đón gia đình bạn Đức Huy – Kiều Ngân ở cầu Nguyễn Tri Phương (Quận 8) . Trên chiếc xe Ford Escape chỉ cho phép “đèo” 5 người, nhưng cả gia đình Đức Huy – Kiều Ngân và tôi, cộng thêm mấy đứa cháu ruột của tôi đi hóa giang về Đồng Nai, "vị chi" xem như trên xe đã quá tải ....4 người. Điều ấy ra đường rất dể bị Police "vịn". Theo nghị định 73 (bổ sung) cứ hể dư một người trên xe mà bị  “huýt còi” là phải “móc” ra 900 K nộp phạt. Nhưng tôi nghĩ như đi xem phim bãi của thời bao cấp, cứ người lớn “kèm theo trẻ em” rồi....xin xỏ, cuối cùng người ta thương tình cũng....cho qua. Nên thế chúng tôi cứ “thẳng tiến” mà không có chút nghĩ ngợi gì....
SÀI GÒN - THÁNG SÁU TRỜI MƯA!
Đêm hôm trước, nơi tôi ở, có một cơn mưa đã để lại một bầu không khí trong lành và dể chịu. Sáng sớm, hương vị của mưa như vẫn còn đọng lại quanh tôi, mọi thứ như níu tôi ở lại trên gường "nướng thêm" trong chiếc mềm mỏng. Nhưng không, tôi đã thoát sự “cám dỗ” này để đi đón bạn tôi
8 giờ sáng chúng tôi bắt đầu khởi hành ở bên kia cầu Nguyễn Tri Phương (Quận 8), trời sớm ở Sài Gòn tháng sáu, so với mọi miền đất nước, khí hậu ở đây mùa này quả thật là dể chịu. Tôi lướt nhìn bảng tin "thời tiết online" trên điện thoại “điểm”:  Hà Nội 26,  Đà Nẵng 25, Thành phố Hồ Chí Minh 23 độ c, thì ra giờ này Sài Gòn mát mẻ hơn tất cả các nơi.
Trên đường đi, qua cánh cửa xe, tôi nhận thấy so với nhiều thành phố ở miền Trung hay miền Bắc, vào tháng này số người phụ nữ sáng sớm ra đường phải đội chiếc nón rộng vành, đeo găng tay và trùm kín khuôn mặt thật nhiều. Sài thành cũng thế, nhưng so với tỷ lệ dân số có vẻ ở đây mùa nào cũng ít hơn. Chắc vậy, vì khi nhìn trên đường phố xôn xao, tôi đã chiêm ngưỡng được rất rõ nhiều khuôn mặt mảnh mai, xinh xắn, ăn vận hợp thời trang của các cô gái Sài thành đi làm buổi sáng.
Từ điểm xuất phát để vượt ra khỏi “vòng vây” biển người ở trung tâm ra đến cầu Bình Triệu, chúng tôi chỉ đi theo 3 con đường: Nguyễn Tri Phương, rồi rẽ phải xuôi về Trần Phú, cuối cùng là Nguyễn Thị Minh Khai và Xô Viết Nghệ Tỉnh. Số lượng tên đường kể trên nghe có vẻ là ít vậy, nhưng không phải đó là đoạn đường ngắn,  mà dài không ít hơn 12 cây số....
Người Sài Gòn dậy sớm, nên giờ chúng tôi đi, thành phố đã thật đông. Trên đường phố tôi thấy nhiều cô cậu đi chơi đêm vẫn còn đèo nhau rong ruổi, gà gật về nhà hòa cùng dòng người đi làm buổi sáng. Sài Gòn ngày nào cũng thế, mới sớm thành phố đã xôn xao….
Những ngã tư, những vỉa hè đã có người của cánh chạy xe ôm ra đây từ nhiều giờ trước, khi chúng tôi đi qua, họ đang ngồi tụm năm, tụm ba bên ly café đọc báo và “tám" với nhau chuyện thời sự hôm qua. Người Sài Gòn là vậy, dù cánh xe ôm biết ra sớm như thế này cũng là giờ ít khách, nhưng họ vẫn ra đây vì bát phố là nơi sinh nhai, là niềm vui hằng ngày của họ.
                         Cầu vượt tại ngã tư Hàng xanh
Khi xe chúng tôi chạy qua hết con đường thứ 3 Nguyễn Thị Minh Khai là bắt gặp chiếc cầu vượt mới khánh thành cách đây hơn 4 tháng tại ngã tư Hàng Xanh. Đó là chiếc cầu vượt bằng thép nhưng vô cùng quan trọng là để giảm ùn tắc cho cửa ngõ phía Đông Sài Gòn. Tuy đó là chiếc cầu giá thành thấp nhưng nó cũng đã tôn thêm nét mỹ miều của một Sài Gòn năng động hôm nay thật đẹp…..
Đường phố Sài Gòn chẳng phải chỉ có buổi sáng người người nườm nượp, mà giờ nào cũng vậy, bất kể sớm hôm, trên đường phố hay ngõ hẻm đều có muôn người ngược xuôi, nếu ai đó như nhìn từ phía trên cao, sẽ thấy đường phố trông như là…. một đàn kiến. Buổi chiều cũng như thế, nhưng đến mùa này, trời sài Gòn thường có cơn mưa bất chợt, như có lúc chỉ trên một khúc đường ngắn thôi, lượng người qua lại bỗng dưng…. giảm hẳn, vì tất cả trốn mưa hai bên đường …gần hết (!?).
"Nhì nhằng" trên những đoạn đường ở trung tâm gần như cả tiếng, đến hơn 9 giờ sáng, chúng tôi mới đến ngã tư Bình Phước để bắt gặp cung đường dẫn về hướng tỉnh Bình Dương. Con đường về Bình Dương thật đẹp và thẳng, người ta nói đó là "con đường tơ lụa". Không biết có đúng không, nhưng riêng tôi đã thả hồn theo gió, còn chiếc xe vẫn cứ chạy bon bon.
Nhưng khi đến Lái Thiêu, tôi chợt nhớ đây là mảnh đất quê hương của nhạc sĩ Giáp Văn Thạch, tác giả của bài hát nỗi tiếng "Quê hương". Dư âm của lời hát: "Hoa cau rụng trắng ngoài thềm"  tự bao giờ đã còn khắc mãi trong tôi!.Bây giờ khi tôi đi thoảng qua, Lái Thiêu trước mắt tôi mảnh đất này, nay là phố xá khang trang với những ngôi nhà kiểu mẫu, không còn thấy hình ảnh ấy ở chốn nào đâu!?. Trong nỗi miên man giữa quá khứ và hiện tại nơi đây, tôi nghĩ, Giáp Văn Thạch dù nay anh đã đi về nơi xa, nhưng chắc anh vẫn còn nhớ mảnh đất đã nuôi anh "lớn nổi thành người" :
"Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nỗi thành người"
Hai người bạn miền Trung của tôi, Đức Huy và Kiều Ngân ngồi chung bên cạnh, nên có điều gì đó khi xe đi qua Lái Thiêu, tôi lại nhớ về bài hát "Quê Hương" và lòng cứ da diết về một "Quảng Nam yêu thương", nơi ấy tôi còn nhiều điều đáng nhớ: Mảnh đất, tình người và tình yêu đang có.....
Đường càng đi, càng về gần phía Bình Dương hơn, cảnh quang hai bên đường là những nhà máy, công ty đồ sộ san sát với nhau lại càng nhiều. Nhiều con đường rẽ về các hướng đẹp như mơ, tôi lại nghĩ, đất nước ngày nay đã mạnh giàu, sao có nơi như miền Trung quê tôi còn quá mông mênh, cuộc sống ngoài ấy nhiều nơi còn cơ cực gian nan, cần phấn đấu...
LẠC CẢNH ĐẠI NAM VĂN HIẾN - “Khu du lịch lạ” cho dân “tua rít”
11 giờ sáng, xe chúng tôi mới chạm đến đường dẫn vào khu Lạc cảnh Đại Nam, cỏ cây hai bên đường như rộn ràng trong gió vẫy chào khách thập phương. Xe chỉ mới vừa rẽ trái, chúng tôi như được đi dọc theo bờ thành cõi của vua chúa ngày xưa trong những câu chuyện cổ tích. Ngồi ở trên xe, tôi phóng tầm mắt về phía trước là không gian với bờ thành được xây dựng nét cổ kính, trên cả tuyệt vời, rất mãn nhãn về cấu trúc, về văn hóa và không gian
Trước đây, tôi đã nghe có nhiều ý kiến trên phương tiện thông tin cho rằng, có nhiều người nghĩ Đại Nam xây dựng mang nét lai căng của Trung Hoa, giống Vạn Lý Trường Thành đời nhà Tần bên Tàu, nhưng lại có rất ít đặc điểm kiến trúc Đại Việt. Nhưng không, tôi đã đi đến đây nhiều lần và chiêm nghiệm, tuy ở đây mọi thứ đều "bê tông hóa" gần như toàn diện, nhưng hình dáng là bản sắc của một đất nước đã có nghìn năm văn hiến, có sự tích “con rồng cháu tiên”, và “trăm trừng nở trăm con” thuở trước.
Mua vé xong, nhưng lần này xe hơi của mọi người được đi thẳng vào bên trong và chúng tôi cũng hưởng được "ưu đãi" này của khu du lịch Đại Nam, nên chuyến tham quan cũng bớt phần mệt nhọc. 
Bước qua cổng Thanh Vân đồ sộ, điểm đầu tiên chúng tôi đến là tòa Kim Điện. Đây không chỉ là nơi tỉnh tâm và thư thái đầu tiên cho mọi du khách đến mà đó là nơi để chúng ta có thể gọi là đã thật sự “về nguồn”. Một công trình kiến trúc Việt cổ có diện tích đến 5000 được xây dựng bằng chất liệu chính là gỗ, đá. Và dù “tuổi đời” cũng chỉ mới có khoảng vài năm (Đại Nam khởi công XD năm 1999 đến 2010 hoàn thành), nhưng mọi người đến đây đều biết bởi những “kiệt tác nghệ thuật” được thờ ở gian chính điện. Đó là Tượng Đức Phật Tổ, Vua Hùng và vua Trần Nhân Tông được xếp thứ tự từ trên xuống, còn hai bên là tượng Chủ tịch Hồ Chí Minh, danh tướng Trần Hưng Đạo, Nguyễn Bỉnh Khiêm và mẹ Âu Cơ, tất cả được dát vàng 24 K
Nơi điện thờ Mẹ Âu Cơ tôi thấy có bảng ghi hơn 1055 dòng họ "con rồng cháu tiên" và bên dưới có bảng ghi 54 dân tộc Việt Nam anh em. Tôi nghĩ đến hàng trăm hoặc ngàn năm sau nữa, tất cả những gì đã có tại Kim Điện thờ này vẫn còn đó để nhắc`nhở "con rồng cháu tiên" chúng ta sống phải biết "Uống nước là nhớ nguồn".
Xưa nay tôi luôn là người ít đọc sử sách, nhưng khi tôi đã đi đến nhiều nơi như ở Huế, ở Hà Nội v.v.v và nay đến đây, Đại Nam Văn Hiến đã thực sự đã làm cho tôi bừng tỉnh. Có phải vì cuộc sống quá nhọc nhằn, lo toan đã làm cho tôi quên béng đi tất cả những gì đã làm nên sự tích các bậc tiền liệt như Thánh Gióng, Lý thường Kiệt và Quang Trung v.v.v mà nay tôi đã thấy tượng của họ được đặt trang trọng hai bên tòa  Kim Điện.
Và một khi hôm nay Đại Nam Văn Hiến đã cho tôi chiêm ngưỡng, thì câu hỏi ấy lại làm cho tôi thêm ám ảnh thật nhiều. Cứ "khám phá" mỗi nơi thêm trong Kim Điệm, tôi cảm thấy mặc cảm nhiều điều vì không ý thức được rằng ông cha ta ngày xưa đã dày công chinh chiến với bao giặc ngoại xâm để có hôm nay. Tôi cảm thấy mình là một người tệ hại, thì ra bấy lâu nay chẳng hiểu gì về lịch sử nước nhà.
Một vạn lần tôi xin lỗi với các bậc tiền nhân, và với Lý Thường Kiệt đã hoài vọng cho hậu thế những người dân Việt như tôi trong câu thơ bất hủ:
“Nam quốc sơn hà nam đế cư
Tuyệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đành thành khan thủ bại hư”.
(Sông núi nước Nam vua Nam ở
Rành rành đã định tại sách trời
Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm
Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời)
Đến với Đại Nam Văn Hiến đâu chỉ có không gian cổ kính tòa Kim Điện, mà còn có dòng sông Bảo Giang và núi Ngũ Hành Sơn (Còn gọi Bảo Sơn), nhưng tôi vẫn thích gọi cụm núi này là Ngũ Hành Sơn hơn. Bởi tôi biết đây chỉ là cụm núi Ngũ Hành Sơn nhân tạo, dù có đầy đủ 5 ngọn: Kim, Mộc, Thủy, Thổ , Hỏa và được đặt tại Lạc cảnh Đại Nam Văn Hiến chứ không phải là Ngũ Hành Sơn hiện hữu ngày nay tại.... Đà Nẵng. Nhưng khi bước vào tham quan nơi đây, nhìn tượng Quang Trung, tôi lại nhớ về lịch sử xa xưa và lòng tôi cứ bâng khuâng không biết một viên tướng nào của nhà Tây Sơn đến ngọn núi mang tên Ngũ Hành Sơn (Đà Nẵng) này để thực hiện chỉ thị dùng chùa Phật làm công thự cho vua Quang Trung trên đường ra bắc đại phá quân Thanh? Một cụm núi mang tên Ngũ Hành Sơn xưa kia đã được nhiều triều vua nhà Nguyễn đến thăm mà nay được tạo dựng trên Lạc cảnh Đại Nam Văn Hiền thì thật là nhiều ý nghĩa….
Tôi đi chỉ được vài nơi, còn trẻ nhỏ đến khu du lịch này thật là thỏa thích. Chúng có nhiều nơi vui chơi tham quan tuyệt hảo. Hấp dẫn gì bằng được xem những con thú quý hiếm được thả nuôi tự nhiên như môi trường hoang dã rộng lớn: Tê giác, Hổ vàng, Hổ trắng, sư tử , Linh dương v.v.v. Và tôi đã nhìn thấy trên nhiều khuôn mặt trẻ em cũng như người lớn đầy mãn nguyện sau khi vui chơi ở các khu giải trí với các trò chơi mạo hiểm, bơi lội tại bãi biển nhân tạo và xem phim 4D, cũng như nhiều thứ khác.....
THAY LỜI KẾT.
Có lần tôi đã nghe con tôi đi tham quan ở Lạc cảnh Đại Nam Văn Hiến về than: “Đi Đại Nam mệt, đi hoài mỏi cả chân...". Còn hôm nay cháu Hoàng Minh con trai của anh bạn Đức Huy- Kiều Ngân, khi chúng tôi đưa cháu đi tham quan tiếp ở khu vườn bách thú tại đây, Hoàng Minh lại thỏ thẻ cùng tôi với chất giọng xứ "Quảng Nôm": "Khu du lịch ni, dô chỗ mô cũng mắc, thôi về ...trất bác Nhật ơi". Vậy mà cứ mỗi dịp vào hè, riêng con tôi cứ lại đòi nằng nặc bố mẹ đưa đi “tham quan Đại Nam”. Vì sao vậy? Chắc ở đây có nhiều điều không chán đã cuốn hút con tôi ?. Hay còn những điều gì đó chưa biết nên chúng muốn khám phá?.  
Tôi biết đi tham quan ở Đại Nam thật mệt, bởi chỉ có 4, 5 tiếng đồng hồ thì chúng ta không thể khám phá và vui chơi hết được một khu du lịch đang hội tụ những kỷ lục quốc gia: Khu du lịch có diện tích lớn nhất: 450 ha, Ngôi đền lớn nhất 5000m2, hệ thống khách sạn với “công suất” thiết kế dài nhất: 13,5 Km với 5000 phòng nghỉ. Núi Ngủ Hành Sơn là ngọn núi nhân tạo dài nhất : 250m, cao nhất: 68 mét. Biển nhân tạo rộng nhất: 22 ha. Quảng trường lớn nhất, vườn thú có nhiều loại quý hiếm nhất và đặc biệt là tốn nhiều chi phí nhiều nhất,  vân vân và vân vân......
Và như tôi đây hôm qua có một ngày vui chơi, ăn uống tại Lạc cảnh Đại Nam Văn Hiến, tôi đi chưa hết mà cũng thấy mệt nhòa. Nhưng đến tận bây giờ ngồi ghi chép lại chuyến tham quan nơi đây, tôi cảm thấy rất hài lòng vì quyết định đúng đắn của mình khi chọn LẠC CẢNH ĐẠI NAM VĂN HIẾN là điểm đầu tiên đưa bạn bè thân ở xa của mình đến thăm.
Tạm biệt Bình Dương, Tạm biệt con người hiền hòa của xứ sở miền Đông Nam bộ, tạm biệt Lạc cảnh Đại Nam Văn Hiến, nhưng tất cả vẫn còn mãi trong tôi và chúng tôi đều có những bức ảnh, những giây phút thật đáng nhớ ở đây – Một khu du lịch đẹp như một giấc mơ!
ĐẠI NAM VĂN HIẾN. Hẹn ngày gặp lại!
Andi Nguyễn Ánh Nhật

MỘT SỐ HÌNH ẢNH TRONG CHUYẾN THAM QUAN


                   Gia đình Đức Huy- Kiều Ngân đứng trước quầy vé
                                          Mình đói quá Huy - Ngân ơi!
"Khu du lịch ni, dô chỗ mô cũng mắc, thôi về ...trất bác Nhật ơi"
                  Ngồi trước bàn thờ tổ tiên của KIM ĐIỆN
Sư tử nào dữ hơn!?
Đường vào KIM ĐIỆN
Đứng gần 2 Sư tử.
Ai hơn nào?
Hoàng và Minh
Người đẹp và hoa
Đức Huy-Kiều Ngân đứng trước đường dẫn vào KIM ĐIỆN
Đứng bên người bạn tôi thường gọi ...Diva
Đức Huy-Kiều Ngân ở một góc KIM ĐIỆN
Đứng trước những bậc tiền nhân
 Kiều Ngân cũng đang làm dáng!
Đức Huy mệt nhòai !
Hoa ƯU ĐÀM tại KIM ĐIỆN
Dòng sông nhân tạo BẢO GIANG
Gia đình ĐỨC HUY trên chiếc cầu bắc qua sông Bảo Giang
Tôi và vợ con của Đức Huy
Về trất hả con?
Tản bộ trên khu du lịch
Nắm người có tóc, chứ sao lại nắm người....trọc đầu!
Cha con của tay đua Thể thức một "Michael Schurmacher"
                Con trai lớn của "Michael Schurmacher"

      Vợ chồng Đức Huy- Kiều Ngân trước vườn Bách thú 
                          Gia đình Đức Huy- Kiều Ngân
     Vận mệnh tuổi của tôi và Đức Huy được ghi ở Đại Nam




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Hot girl Viet Nam Click Here
Hot girl in the world Click Here